Ngày xưa, vì biết mình khô khan và
nhàm chán, nên để tiếp cận một cô gái, anh bắt chước những tình huống
lãng mạn mà anh đọc được trên sách vở hay internet, như tặng hoa, quà,
hay viết thư tình. Điều đó thật sự là tốt, nhưng rồi vẫn không thành
công...
Em yêu, khi nhận được lá
thư này chắc hẳn em sẽ rất thất vọng đấy, tuy nhiên đây cũng là những
điều chân thành mà anh muốn nói với em trước khi chúng mình thật sự là
của nhau.
Không biết em tìm thấy ở anh điều gì
lúc đầu để em có thể chấp nhận và yêu anh, anh cũng không biết nữa. Tuy
nhiên, nếu để so sánh bản thân anh từ trước đây và bây giờ, nó đã có một
thay đổi rất lớn, về cách hiểu của tình yêu.
Về
cơ bản, con người anh từ trước tới nay là một người sống đơn giản, thực
dụng, và rất nhàm chán, trước đây cũng thế và bây giờ cũng thế. Có
chăng, điều khác nhau một chút từ trước đây và bây giờ là cách tiếp cận
về tình yêu. Ngày xưa, vì biết mình khô khan và nhàm chán, nên để tiếp
cận một đối tượng nào đó, anh luôn tìm hiểu và bắt chước những tình
huống lãng mạn mà anh đọc được trên sách vở hay internet, như tặng hoa,
quà, hay viết thư tình lãng mạn. Điều đó thật sự là tốt, nhưng rồi vẫn
không thành công.
Anh tự hỏi bản thân mình,
mình cũng đâu có gì là không tốt, cũng thực hiện đủ kiểu mà báo chí hay
khuyên, vậy tại sao vẫn không đến được trái tim người khác. Và anh
nghiệm ra một sự thật rằng, bởi vì mình sống không đúng với con người
thật của bản thân mình, không giống với tính cách mình có, cho nên dù có
cố gắng đến mấy thì vẫn chỉ là gượng ép mà thôi, khi bản thân mình
không đủ tự tin và sống đúng với bản chất con người mình có, cũng giống
như mình không tin ở bản thân mình thì làm sao người khác tin mình.
Vậy
là từ đó về sau, anh quyết định trở lại với con người thật của mình,
khi yêu ai chỉ nên yêu với đúng bản chất con người của mình, người ta có
hiểu và cảm thông được thì yêu, không hiểu được thì cũng xem như là
không có duyên với nhau, và cũng không có gì hối hận.
Rồi
anh tình cờ gặp và yêu em, một cô gái sống rất lãng mạn với văn và thơ.
Anh biết sự khác biệt quá lớn từ tính cách của hai đứa, nhưng vẫn chấp
nhận vì anh tin rằng cơ bản em vẫn là một người tốt, dù có đôi lúc hay
đỏng đảnh và ghen tuông quá mức. Anh biết, để yêu em anh phải thay đổi
rất nhiều, anh cũng đang cố gắng thay đổi để có thể rút ngắn được một
phần khác biệt của hai đứa, tuy nhiên hãy để anh sống đúng với bản chất
của con người mình. Anh yêu cái sự lãng mạn rất riêng của em, anh tôn
trọng nó, nhưng đừng bắt anh phải là một con người lãng mạn không thật
như trước nữa.
Giờ đây, khi xa nhau, khi về với
gia đình, anh nhận ra rằng mình chỉ mong muốn một tình yêu rất đơn
giản. Đó một gia đình yên ổn và bình yên, nơi có thể đi về hằng ngày và
cùng nhau vun vén cho gia đình thật đầy đủ và ấm cúng, nơi có ba mẹ già
được an tâm khi ở cạnh con cái, nơi có tiếng cười của trẻ thơ, nơi có
người vợ biết lo toan và vun vén cho gia đình êm ấm, nơi có thể sống yên
ổn ngày này qua ngày khác mà không có biến cố gì xảy ra.
Em
có hiểu và chấp nhận được tình yêu này của anh không, một tình yêu có
phần đơn điệu và nhàm chán, không có nhiều sự lãng mạn như em mong muốn
không?
Riêng anh, anh vẫn yêu em như lúc ban đầu, có chăng chỉ là cách nhìn nhận tình yêu của anh thay đổi mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Mời bạn để lại nhận xét về bài viết