Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

E sẽ đứng lại và nhìn A bước đi bên cô ấy.




Có những năm tháng qua đi mà chẳng thành nỗi nhớ, nhưng nhiều khi chỉ một lần gặp gỡ, một thoáng nhìn cũng trăn trở trong nhau.”
Hạnh phúc khi chúng ta, hai con người chẳng liên quan gì đến nhau, rồi bất chợt gặp nhau và có nhau, đó là một định mệnh.
Giờ đây, hai ta vẫn còn yêu nhưng không thể tiếp tục bước nữa. Có thể cả em và anh đều là kẻ nhu nhược, nhưng mình đâu có cách nào giải quyết tốt hơn.
Em không thể nào quên được nụ cười, ánh mắt, và hình ảnh về an! Em cố chấp nói với chính mình rằng, chỉ nhớ ngày hôm nay nữa thôi, ngày mai ta sẽ quên tất cả. Nhưng nào có được, lại một ngày như ngày “hôm nay” nữa, em lại nhớ anh, nhớ đến da diết.
Anh cho em cái cảm giác một gia đình, bình yên lắm. Em muốn được dựa vào bờ vai ấy, bờ vai tuy không quá rộng nhưng đủ để che chở cho em đến hết cuộc đời.
Nhìn lên bầu trời, em hi vọng nước mắt sẽ chảy ngược vào trong. Nhưng anh à, càng như thế lòng em lại càng thấy buốt. Rồi em tự hỏi, giờ này anh đang ở đâu, chàng trai có bí danh Tên Lửa? Anh có đang nghĩ về em.
Em thèm có được vòng tay anh ôm em siết chặt, thèm được những lời quan tâm hỏi han từ phía anh, em không mạnh mẽ đến thế đâu anh, em yếu đuối lắm đấy.
Mỗi lần khi nghe lại bài hát ấy, cảm xúc trong em lại dâng trào. Những mệt mỏi, những giận hờn trong tình yêu cứ thế mà ùa về, em không thể ngăn nổi. Em chỉ biết bấu víu vào tim mình để tìm điểm tựa. Anh đã xa, rất xa em rồi.
Em muốn một lần uống cho thật say, để đầu óc không còn phải suy nghĩ những điều mông lung nữa. Để mỗi đêm khi giấc mơ về, em không còn phải nhìn thấy anh đi bên cạnh người con gái khác mà không phải là em. Tình yêu cũng thật lạ và trớ trêu anh nhỉ. Nhưng em lại không muốn quên hết tất cả những gì liên quan đến anh, em chỉ muốn được ngủ và khi tỉnh dậy anh sẽ mãi ở bên em.
Tại sao anh lại đi tìm em? Tại sao anh là người duy nhất biết em đang ở đấy, để đến và đưa em về. Tại sao lại vẫn là anh đặt lên trán em một nụ hôn nhẹ nhàng mà ấm áp, tại sao lại nhìn em với ánh mắt trìu mến yêu thương như thế. Sao không để em say để quên hết mọi thứ đi. Đừng làm thế với em, đừng đối xử tốt với em như thế.
Tình yêu trong anh làm cho cái quyết tâm ra đi của em nó cứ dần trùng xuống và liệu rằng quay lại với nhau anh có thể bỏ lại tất cả để đến với em không. Chắc là không anh nhỉ?
Anh đẹp trai, điều đó em biết. có rất nhiều người con gái quan tâm và theo đuổi anh, em cũng biết. Nhưng em vẫn luôn tự tin rằng em trong mắt anh rất đặc biệt.
Nếu ai đó hỏi em, rằng đã bao giờ em cảm thấy hối hận khi chấp nhận là người đến sau chưa. Thì em sẽ không băn khoăn mà nói với người đó rằng “Chưa hề”. Có thể tình yêu của mình kết thúc quá ngắn ngủi, nhưng em luôn tin ở một nơi nào đó anh sẽ luôn nhớ về em. Khoảng thời gian yêu nhau không dài, nhưng đủ để em cảm nhận tình yêu mà anh giành cho em là chân thành. Mình có với nhau tuy ít kỷ niệm, nhưng mỗi kỷ niệm đều gắn liền với niềm hạnh phúc và cả những giọt nước mắt của nỗi đau.
Anh có một đôi mắt đẹp, một nụ cười rạng rỡ. Và cái con người bên trong ấy của anh mới là cái em đáng quan tâm. Cho dù em đã cố gắng đến bao nhiêu nhưng thật sự em chưa thể hiểu được nó. Em luôn biết anh không hề đơn giản như cái vẻ bề ngoài mà anh luôn có. Và có thể nếu được đi với nhau hết cuộc đời này em cũng không thể hiểu hết về anh.
Em sẽ không được nhìn thấy anh, không được bên anh nữa, em không biết mình nên bước tiếp thế nào. Mỗi lúc thức dậy trong em lại cồn cào một cảm giác mất mát. Em không muốn ngủ, em nhớ mùi hương của anh rồi Em thấy mình cô đơn quá!
Đã không ít lần em mơ ước có một gia đình đầm ấm, có anh có em và em sẽ sinh cho anh một đứa bé trai kháu khỉnh. Mình sẽ đặt tên cho nó là Gia Khánh anh nhỉ, vì anh nói anh thích cái tên đó vô cùng. Chỉ cần là những điều anh thích, em sẽ cùng anh làm. Bức tranh anh vẽ ngôi nhà bên bờ sông Hồng em sẽ luôn nhớ. Và những giọt nước mắt anh khóc vì em, em sẽ in nó sâu tận trong tim. Đừng quên em anh nhé, Tên Lửa của em.
“Yêu anh thì hãy giành lấy anh, anh xin em”. Em xin lỗi vì đã không làm được điều ấy. Hãy tha thứ cho em. Hãy sống thật hạnh phúc và vui vẻ bên người anh đã chọn. Tuy đó không phải là tình yêu, nhưng hai người cần có nhau.
Em chấp nhận bỏ cuộc, Em sẽ đứng lại và nhìn 2 người bước đi, bên cạnh nhau mãi mãi . 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn để lại nhận xét về bài viết