Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Giáng sinh của những hội FA...

Lạnh thì mặc thêm áo vào cho ấm, đói thì đi ăn, trống rỗng trong lòng thì rủ bạn bè dạo phố, cười thỏa sức như thể chẳng có ai có thể khiến ta buồn được.....

Lại một mùa Giáng sinh nữa về rồi,đêm qua radio báo trời sẽ trở lạnh, xòe bàn tay mình ra, đã bao mùa Giáng sinh qua vẫn một mình như vậy, vẫn tưởng chết đi trong cái rét cắt da cắt thịt của mùa đông, vẫn thỉnh thoảng òa lên khóc không sống nổi vì nỗi cô đơn dày vò qua ngày ngày tháng tháng, nhưng rồi vẫn toe toét cười vì thấy mình ngốc nghếch, chẳng phải vẫn sống tốt, vẫn vui, vẫn yêu đời đấy thôi. Độc thânđâu có gì là xấu, phải không?


Nếu những kẻ có người yêu sẽ tự hào khoe rằng mình luôn ngọt lịm trong những vòng tay, trong những cái ôm siết chặt, trong những nụ hôn nóng, thì những kẻ độc thân có thể tự hào rằng, vì ta thích tự do nên ta chọn cô đơn. Lễ Giáng sinh thay vì tay trong tay với người ấy, ta tha hồ tụ tập với bạn bè, dành thời gian gặp những người bạn đã lâu rất lâu rồi không gặp, dành thời gian quen những người mới, hoặc dành một khoảng yên bình ấm áp bên gia đình. Mỗi người đều có sự lựa chọn riêng cho mình. Tình yêu chắc hẳn sẽ tìm đến chúng ta, đừng nôn nóng, đừng vội vàng, đừng chọn bừa một người để yêu để lấp đầy khoảng trống, nếu làm như thế, tất cả sau này, sẽ chỉ toàn tổn thương thôi.Hình ảnh đã đăng . 
Cô đơn của những người vừa bước ra khỏi một mối tình đôi khi cảm thấy lòng trống rỗng. Hãy bước vào một quán quen, thảnh thơi nhìn khói của một ly cà phê nóng. Cuộc sống cũng như một ly cà phê vậy, đôi khi vì quên mất bỏ thêm đường mà ta thấy đắng ngắt, đôi khi tưởng như bỏ rồi vẫn thấy không thể nào uống được, mà ta nào biết đường còn đọng ở đáy cốc. Vì thế đừng vội trách cuộc đời sao quá tẻ nhạt, lòng người sao quá hờ hững, mà hãy tự hỏi sao ta không khuấy nó lên? Một khi đã quyết định buông tay mà chọn tự do, thì đừng chạnh lòng khi thấy mìnhcô đơn.
Cô đơn của những người yêu đơn phương là những hụt hẫng trong một buổi chiều đầy gió, có khi hy vọng đến tột cùng nhưng cũng có lúc đau lòng đến xót xa. Đôi khi chúng ta rất giỏi trong việc tự huyễn hoặc mình là “gì đấy” của ai đó, trong khi cái cách mà họ đối xử với những gì ta dành cho họ thì cũng chỉ dừng lại ở mức bình thường nhất trong những điều bình thường. Có lẽ, vì ta quan tâm họ, nên ta thường suy nghĩ quá nhiều, rồi đổ khuôn chính cuộc sống của mình trong chiếc hộp ảo tưởng đó. Ai trong đời rồi cũng phải quên đi một hình bóng không thuộc về mình, hãy cứ mỉm cười đi, tìm một người bạn để có thể lắng nghe, trút bỏ nỗi lòng mình, nhẹ nhàng nhìn lên trời xanh, đâu đó ở phía trước, sẽ có một người đợi ta ở đó. Đừng mãi huyễn hoặc mình trong những mộng mị rất xa, rất xa mà không tài nào với tới được.
Cô đơn của những người chưa tìm thấy một nửa của mình là những ngày lòng như ô cửa sổ, đón gió mùa trong một khoảng không tĩnh lặng, chỉ cần có một công việc đủ sống, không hiểu nhiều về tình yêu, đôi khi đánh rơi lúc nào cũng chẳng biết. Thỉnh thoảng thèm một bàn tay nhưng cuối cùng vẫn chọn sự không ràng buộc. Hãy dành một khoảng thời gian để nhìn lại những gì đã qua, hãy lựa chọn đường đi của riêng mình thật phù hợp, cuộc sống luôn dang rộng để đón những người trẻ tuổi, ngay cả những sai lầm và ích kỷ trong đời thường, cũng có thể thứ tha.
Cô đơn không có gì là xấu, buồn không có gì là xấu, nhưng đừng biến nó thành thói quen. Giáng sinh không phải để nhốt mình trong một góc phòng rồi rơi nước mắt như một đứa trẻ. Lạnh thì mặc thêm áo vào cho ấm, đói thì đi ăn, có thể mua thêm một suất về cho bố mẹ, trống rỗng trong lòng thì rủ bạn bè dạo phố, cười thỏa sức như thể chẳng có ai có thể khiến ta buồn được.
Chúc các bạn một mùa Giáng sinh an lành và hạnh phúc!!!
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mời bạn để lại nhận xét về bài viết