Thứ Năm, 31 tháng 1, 2013

Vì giữa chúng ta chỉ là trò chơi đuổi bắt...

Đừng gọi tên nhau bằng những định danh, đừng mặc định rằng, phải thế này, thế nọ. Em đã quen với suy nghĩ rằng, mình có một người yêu và anh ấy đang ở rất xa. Xa đến nỗi, có những lúc nhớ nhưng em không thể gọi.

Vì anh chưa từng nói yêu em...
 
Nên, em sẽ không thể buồn vì những lúc anh không ở bên, vì những cuộc hẹn bị hủy bất thình lình với lý do duy nhất: “Anh bận”, vì những khoảng lặng của anh mà em không thể xen vào. Anh có công việc, có khách hàng, có bè bạn và em cũng thế. Phải vậy không, mà chúng ta phải tôn trọng những khoảng trời riêng của nhau?
 
Vì chúng ta còn chưa từng là bạn...
 
Nên, em sẽ không thể cùng anh chia sẻ về những ước mơ em đang vươn tới, cùng vẽ lên những nguyện ước tốt lành và tươi sáng khi năm mới vừa sang. Năm mới, em đang cố gắng cho điều gì nhỉ: làm việc thật tốt này, học thêm một ngoại ngữ nữa này, và phấn đấu để trở thành một cô luật sư giỏi giang trong thời gian gần nhất. Hẳn vậy rồi...
 
Và em, cũng chẳng ở đâu giữa những tất bật của anh trong năm nay. Em không có quyền được biết những dự định của anh. Không được biết đâu, vì anh chưa bao giờ và cũng không hề muốn cho em biết. Em có lúc cứ như một con bé ngốc nghếch, khi ngồi tỉ tê hỏi anh, anh ơi, sinh nhật anh thì anh sẽ làm gì? Để rồi, câu trả lời chỉ là: anh ghét sinh nhật lắm. Ghét tiệc tùng và đông đúc. Vì vậy, anh sẽ ngủ vùi trong ngày sinh nhật. Thế còn em, em ở đâu?
 
Vì giữa chúng ta chỉ là trò chơi đuổi bắt... 1
 
Vì anh và em có một thỏa thuận ngầm...
 
Nên, em sẽ không phá vỡ nó đâu. Lời hứa dù chẳng có ai chứng kiến, thì cũng phải giữ lấy nó chứ, phải không anh? Rằng, chúng ta chỉ ở bên cạnh nhau như thế thôi anh nhé. Đừng gọi tên nhau bằng những định danh, đừng mặc định rằng, phải thế này, thế nọ. Em đã quen với suy nghĩ rằng, mình có một người yêu và anh ấy đang ở rất xa. Xa đến nỗi, có những lúc nhớ nhưng em không thể gọi.
 
Có những lúc thấy trái tim bị giày vò mà không thể nói ra. Nhưng cũng có những lúc, mà điều này lại thấy em vui hơn và được an ủi rất nhiều, là khi em thấy anh gần lại. Là những tin nhắn rất khuya, sau những sự kiện muộn màng của em, là tiếng nói anh vọng lên giữa đám đông ồn ã ở một nơi nào đấy qua điện thoại, là câu “ừ” khi em bắt anh nói rằng anh đang nhớ...
 
Anh cứ yên tâm đi nhé, là người tôn trọng lời hứa, nên em sẽ làm đúng như thỏa thuận ngầm giữa chúng ta.
 
Vì đã có lúc em coi anh là cái "thùng rác" của riêng em...
 
Nên em chưa từng lo anh sẽ thuộc về ai đó. Có ai lại đi lấy mất một cái recycle bin của em bao giờ? Anh luôn luôn ở một nơi nào đó, dành cho em, những lúc thấy mình đầy. Em yên tâm rằng dù em có đi đâu, làm gì thì chỉ cần “úm ba la” như một đứa trẻ con, thì anh sẽ hiện ra. Dẫu chẳng làm gì đâu, chỉ là, để giữ giùm em những nguồn cơn của cuộc sống vốn dĩ quá phức tạp này.
 
Thế mà có người đã lấy đi cái "thùng rác" của em.  Giây phút đó, em lặng người, định khóc.
 
Thì ra, cuối cùng, anh cũng vẫn phải thuộc về một ai đó.
 
Vì giữa chúng ta chỉ là trò chơi đuổi bắt... 2
 
Vì có những lúc, tại anh, em thấy mình chênh vênh...
 
Không biết anh cảm thấy thế nào khi cứ mãi nhung nhớ một người chẳng bao giờ thuộc về mình và thế giới của mình? Còn em, sự nhung nhớ ấy làm em đầy ứ. Em không chịu được đâu, anh ạ. Cảm giác rằng, tất cả còn gần nhưng đã thật xa xôi. Khi đi qua một sân bóng, em nhớ anh rất hay tụ tập đá bóng vào mỗi chiều thứ tư. Khi đi qua một ngôi nhà đẹp, em nhớ anh rất say sưa với công việc thiết kế của mình. Khi ngang qua cái quán lần đầu tiên mình gặp mặt, em nhớ rằng, hôm đó, chúng ta ăn những món gì. Cả những buổi tối về muộn, rã rời vì công việc và bài vở thêm thắt ngoài giờ, em mới chợt xót xa, em không còn một cái recycle bin để trút vào đó những vui buồn của một ngày dài nữa.
 
Sẽ mệt mỏi vô cùng nếu đi một con đường dài anh ạ. Nhưng còn mệt mỏi hơn nhiều, nếu mang theo một trái tim rỗng không trên con đường đó. Đã có lúc em tự hỏi mình rằng, sao cứ phải tự lừa dối mình mãi thế, nếu sự thật là em không bao giờ đuổi kịp anh?
 
Vì giữa chúng ta chỉ là trò chơi đuổi bắt...
 
Nên anh ơi, em sẽ đi đường khác nhé. Em đã mệt với cuộc đuổi bắt này rồi. Em sẽ sống vì em, nỗ lực vì tương lai của em và một ai đó sẽ đến thay thế cho hình bóng của anh. Sẽ không phải là những ngày tháng làm việc và học tập điên cuồng chỉ với mục tiêu duy nhất là lấp đầy khoảng trống mà anh để lại nữa.
 
Em đi đường khác nhé, được không anh?

Thông điệp tình yêu

Đừng bao giờ nói "Tôi yêu em" nếu bạn không chắc. Đừng bao giờ nói về cảm xúc nếu bạn không có. Đừng bao giờ chen vào một cuộc đời chỉ với ý muốn gây đau khổ.

Dành cho những ai đang cô đơn: Tình yêu như là cánh bướm. Bạn càng muốn bắt nó, nó càng bay xa. Nhưng nếu bạn để nó bay đi, nó sẽ trở lại vào lúc bạn không còn trông chờ nữa.
 
Tình yêu mang đến nhiều niềm vui nhưng nó thường mang lại đau khổ, tình yêu chỉ tuyệt vời khi bạn dành cho ai xứng đáng lãnh nhận. Bạn hãy dành thời gian để chọn cho mình người phù hợp nhất. 
 
Dành cho những ai không còn cô đơn: Tình yêu không làm con người trở nên hoàn hảo nhưng giúp bạn tìm một người giúp bạn trở thành người tốt nhất có thể. 
 
Dành cho những ai là dân chơi: Đừng bao giờ nói "Tôi yêu em" nếu bạn không chắc. Đừng bao giờ nói về cảm xúc nếu bạn không có. Đừng bao giờ chen vào một cuộc đời chỉ với ý muốn gây đau khổ. Đừng nhìn vào mắt ai khi tất cả những điều bạn làm là giả dối. Thật tàn nhẫn khi bạn làm cho ai đó yêu nhưng bạn không đón nhận tình yêu đó... 
 
Thông điệp tình yêu 1
 
Dành cho những ai đã lập gia đình: Tình yêu không phải là nói: "Lỗi của em" mà là "Anh xin lỗi". Không phải "Anh ở đâu", mà là "Em đây" Không phải "Anh có thể làm gì", mà "Em hiểu" Không phải "Anh muốn em là...", mà "Cám ơn vì em là..." 
 
Dành cho những ai đã đính hôn: Thước đo của sự hòa hợp không phải là những năm tháng sống bên nhau nhưng là cả hai đã sống vì nhau như thế nào. 
 
Dành cho những ai thất tình: Đau đớn bao nhiêu lâu bạn muốn và để cho nó giày xéo bạn chừng nào bạn có thể. Thử thách không phải là sống sót sau cơn đau mà là bạn đã học từ đó những gì. 
 
Dành cho những ai còn ngây thơ: yêu thế nào: Yêu mãnh liệt nhưng đừng mù quáng, kiên định nhưng không cố chấp, sẻ chia và đừng gian trá, thông cảm và đừng đòi hỏi, biết khổ đau nhưng đừng giữ lấy nỗi buồn. 
 
Dành cho những ai thích chiếm hữu: Không gì đau khổ bằng nhìn người mình yêu hạnh phúc bên người khác nhưng sẽ còn đau khổ hơn nếu thấy người mình yêu bất hạnh bên mình. 
 
Thông điệp tình yêu 2
 
Dành cho những ai yêu mà không dám nói: Tình yêu làm bạn đau khổ khi bạn làm cho người khác đau khổ. Nó càng làm bạn đau khổ khi do người khác gây ra. Nhưng sẽ đau khổ vô cùng nếu người bạn yêu không biết bạn nghĩ gì về họ. 
 
Dành cho những ai muốn níu kéo: Điều đáng buồn trong cuộc đời là khi bạn gặp một người và yêu họ, cuối cùng bạn nhận ra rằng điều đó hoàn toàn vô nghĩa và bạn phí thời gian cho một người không xứng đáng. Nếu họ đã không xứng đáng ngay bây giờ thì họ cũng sẽ như vậy vào 1 hay 10 năm sau. Hãy để họ ở lại và lên đường... 
 
Dành cho tất cả những người bạn của tôi: mong ước của tôi là bạn có một tình yêu chân thật, mạnh mẽ, chín chắn và không bao giờ thay đổi.

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2013

Đàn ông giống như

- Cà phê: chỉ thú vị khi đang nóng hổi, đậm đà và khiến bạn thức cả đêm.

- Đại lý kinh doanh: không có lời nào đáng tin cậy.

- Máy tính: luôn khó hiểu và thường gặp trục trặc với bộ nhớ.

- Tài khoản ngân hàng: chẳng còn chút giá trị gì nếu không còn tiền trong đó.

- Tuyết rơi: bạn chẳng biết khi nào sẽ rơi, dày mỏng thế nào và khi nào thì tan.

- Xe hơi đã qua sử dụng: không đắt lắm nhưng cũng chẳng bền.

- Thời tiết: không ai thay đổi được.

- Công chức nhà nước: dù bạn năn nỉ thế nào thì cũng tìm ra được việc khác quan trọng hơn việc của bạn.

- Bãi đậu xe: chỗ rộng thì đã có người đậu, chỗ chưa có người đậu thì chật và không phù hợp.

- Đầu máy kéo: cứ rót ít chất lỏng vào là chạy.

- Bác sĩ: bạn chẳng bao giờ hiểu rõ họ định nói gì.

- Giám đốc: không làm được việc gì nhưng lúc nào cũng muốn mọi việc phải hoàn hảo.

- Kỹ sư: Nắm chắc mọi lý thuyết nhưng phải gọi thợ sửa ống nước.

- Luật sư: có vi phạm gì thì cũng tìm ra cách giải thích để thoát tội

- Lò vi sóng: chỉ hâm nóng trong 15 giây.

- Những đám mây: khi bay đi, bạn chỉ còn lại hy vọng là ngày sẽ đẹp.

Tháng 2 của 12 cung hoàng đạo

Bạch Dương (31/3 đến 20/4)
Phong cách làm việc đầy sức mạnh của Dương Cưu đang bị lung lay. Hãy giữ vững quan điểm, bạn sẽ cảm thấy nhẹ nhàng, vui vẻ hơn. Cuộc sống riêng tư của bạn sẽ “nở hoa” khi một người bạn cũ tìm đến bạn vào thời điểm cuối tháng. Lưu ý là những người ở chòm sao Sư tử và Nhân mã chiếm vị trí rất quan trọng trong cuộc sống của Dương Cưu.
Kim Ngưu (21/4 đến 21/5)
Bản tính mạnh mẽ, vững vàng sẽ giúp Kim Ngưu giữ được bình tĩnh trong khoảng thời gian đầy hỗn độn ở văn phòng. Nhưng trong chuyện tình cảm, mọi thứ sẽ dần thay đổi theo chiều hướng tốt đẹp. Một bữa tối ấm áp với một nhân vật đặc biệt sẽ cho bạn cơ hội cởi mở lòng mình.
Song Tử (22/5 đến 21/6)
Tháng này bạn sẽ có cảm giác mình là một con rối trong mối quan hệ chằng chịt với những người bà con. Họ sẽ chia sẻ thời gian rất nhiều cùng bạn và cả những gì họ thực sự cảm thấy. Nhớ đừng để cảm xúc cá nhân tác động trong khi gỡ rối, và hãy tìm đến bạn bè để thư giãn!
Cự Giải (22/6 đến 22/7)
Tháng 2 đánh dấu những sự kiện rực rỡ của Cự Giải trong công việc. Bạn sẽ hoàn thành một dự án khó khăn và ghi điểm A trong mắt mọi người. Các mối quan hệ ngày càng mở rộng. Những người bạn cũ sẽ tìm đến bạn, trong đó có cả Kim Ngưu và Song Tử.
Sư tử (từ 23/7 đến 22/8)
Cá tính thân thiện của bạn được sếp đánh giá cao. Họ cần một người như bạn làm không khí công sở trở nên dễ chịu. Sự trung thành với một người bạn sẽ đặt bạn vào tình huống nhạy cảm, song đừng để mất người vô cùng thân thiết với mình chỉ bởi vì bạn sợ những nguy hại trước mắt.
Xử Nữ (từ 23/8 đến 22/9)
Một sự kiện gia đình sẽ đến, buộc bạn phải ngồi lại cùng mọi người. Đừng nên lảng tránh cho dù đó là điều khó khăn. Hãy để những người họ hàng lên kế hoạch và bạn chỉ nên nói khi được yêu cầu. Một người bạn sẽ cần ở bạn một lời khuyên, nhớ đừng phán xét.
Thiên Bình (từ 23/9 đến 22/10)
Công việc rất dễ làm bạn mệt mỏi thời gian này. Nhớ là ngoài công việc, cuộc sống còn nhiều điều quan trọng khác nữa. Hãy vui lên nhé, vì chuyện tình cảm của bạn sẽ rất thuận lợi vào cuối tháng, bởi một người mà bạn ít ngờ tới nhất. Song Tử và Dương Cưu cũng có phần liên quan đấy!
Bọ Cạp (từ 23/10 đến 21/11)
Bạn biết bạn là ai và bạn có thể làm những gì, vì thế, đừng quá thể hiện bản thân trước đồng nghiệp và sếp kẻo họ lại nghĩ khác về bạn. Tháng 2 này, bạn sẽ phải đối diện với một số vấn đề về gia đình. Hãy quan tâm đến mọi người nhiều hơn, dù có lúc họ đã làm bạn rối tinh.
Nhân Mã (từ 22/11 đến 21/12)
Cuối tháng này, Nhân Mã có thể sẽ phạm phải phải một sai lầm khiến bạn trăn trở. Đừng tự chất vấn mình quá nhiều mà hãy giải quyết hậu quả của nó. Các mối quan hệ trong gia đình bạn ngày càng bền chặt hơn. Trong chuyện tình cảm, sự phấn khích, say mê mỗi lúc một tăng. Hãy trải nghiệm những cảm giác này và hướng tới tương lai!
Ma Kết (từ 22/12 đến 19/1)
Hãy vào guồng công việc, đừng để những chuyện nhỏ nhặt nơi công sở phân tán tâm trí. Một người bạn thân sẽ cần đến sự giúp đỡ của Ma kết. Có thể bạn sẽ nghĩ lời yêu cầu giúp đỡ này có phần hơi lố bịch, nhưng sau đó bạn sẽ phải biết ơn chính nó đấy!
Bảo Bình (từ 20/1 đến 18/2)
Đừng là một người chỉ biết chạy theo công việc nữa, bạn hãy giành lấy cơ hội dẫn dắt nó và chứng tỏ cho mọi người thấy bạn có năng lực. Thời gian này, người yêu của bạn có đôi lúc trở nên xa cách, nhưng đừng quá lo lắng, người ấy đang cần sự tĩnh tâm. Hãy tôn trọng mong muốn của chàng, rồi khoảng cách sẽ được xóa đi nhanh thôi.
Song Ngư (từ 19/2 đến 20/3)
Bạn đang bị “săm xoi” với tư cách một diễn viên trên sân khấu cuộc đời mình, vì thế, hãy cố gắng tạo ấn tượng tốt và tôn trọng cảm xúc của mọi người xung quanh. Có một người bạn đang rất cần được giúp đỡ. Hãy dành thời gian cho người ấy!

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2013

Đời học sinh!

- Alxon - 

Bạn hỏi tôi: "Cuộc đời nào đẹp nhất?"
Tôi trả lời: "Đó là đời học sinh"
Bạn lại hỏi: "Cuộc đời nào khổ nhất?"
Tôi vẫn trả lời hai chữ "học sinh".

Đời học sinh lắm buồn lắm khổ
Lắm nhọc nhằn mà cũng lắm truân chuyên
Nhưng trên hết là những niềm vui sướng
Khi bạn bè mình quấn quýt bên nhau.

Tuổi học sinh những rung cảm đầu đời
Trái tim nhỏ rung rinh nhiều biết mấy
Đã bao lần ướt nhòe trang giấy
Để một mối tình thơ mộng vụt qua.

Tuổi học sinh đã bao lần thầm khóc
Vì nỗi buồn hiện trên gương mặt mẹ
Vì những bài kiểm tra điểm kém
Vì thấy mình học sút quá đi thôi.

Đời học sinh buồn, khổ, đau có cả
Vui sướng, tự hào cũng chẳng ít đâu
Bao cay đắng ngọt bùi đều gói trọn
Trong trang giấy của cuộc đời học sinh!

Thứ Hai, 28 tháng 1, 2013

Người ấy!

Khi em khóc vì anh
Người ấy lau nước mắt
Cố tìm lời khỏa lấp
"Hạnh phúc của mình phải biết tự nâng niu".

Khi em nói mình đang được yêu
Người ấy chúc em hạnh phúc
Trong tiếng cười em bật khóc
Cũng chỉ mình người ấy cạnh bên.

Và khi em khắc khoải gọi một cái tên
Như thầm gọi tên anh trong những đêm không ngủ
Người ấy vẫn bên em với ngàn lời xưa cũ
Khỏa lấp giùm em những hời hợt của anh
Dẫu rất vụng về.

Em thành công với những ước mơ
Người ấy giấu niềm vui vào trong mắt
Một lời chúc thôi, anh vô tâm quên mất
Em bật khóc: bạn thân!

- Sưu tầm - 

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

"Đừng bao giờ đi qua cuộc đời quá nhanh đến nỗi người khác phải ném gạch vào bạn để bạn chú ý đến họ".

"Đừng bao giờ đi qua cuộc đời quá nhanh đến nỗi người khác phải ném gạch vào bạn để bạn chú ý đến họ".
Một doanh nhân trẻ, khá thành công đang chạy chiếc xe mới mua của mình khá nhanh trên một con đường quê. Anh quan sát thấy phía chỗ những chiếc xe đang đậu đằng xa, bọn trẻ đang túa ra nên anh chạy chậm lại cố tình co …
Anh xem chúng đang làm trò gì. Khi xe anh chạy ngang qua chỗ đó không một đứa trẻ nào xuất hiện. Thay vào đó là một viên gạch lao ngay vào cửa xe anh. Anh nhấn phanh, và lùi xe lại chỗ viên gạch được ném ra.
Anh giận dữ bước xộc ra khỏi xe, túm ngay cổ áo thằng bé đứng gần đó nhất và đẩy nó vào chiếc xe đang dựng đó, quát vào mặt nó: “Thế này là thế nào? Mày là con cái nhà ai? Mày đang làm cái quái quỷ gì ở đây thế? Đây là chiếc xe mới của tao, và viên gạch mày ném có thể làm tao tốn rất là nhiều tiền. Tại sao mày lại dám làm như thế chứ?”
Thằng bé tỏ vẻ hối hận. “Xin lỗi… xin lỗi ông… cháu không biết làm gì khác đi,” thằng bé van nài. “Cháu ném viên gạch vì không ai chịu dừng xe…”
Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt và cằm, cậu bé chỉ tay về phía một chiếc xe lăn đang đậu, và nói: “Đó là anh của cháu. Anh ấy lăn xe xuống lề đường, và bị ngã khỏi chiếc xe lăn, nhưng cháu không tài nào đỡ anh ấy lên được.”
Đang thút thít, thằng bé nhờ anh chàng đang đứng sứng sững sờ: “Ông có thể giúp cháu đỡ anh ấy lên xe được không ạ? Anh ấy bị đau, và nặng quá nên cháu không thể tự làm được.”
Quá xúc động không thể nói nên lời, người tài xế đang cố nén nước mắt đang chực trào. Anh nhanh chóng đỡ cậu bé bị tật lên chiếc xe lăn của cậu, rút trong túi ra chiếc khăn tay đẹp của mình để chạm vết trầy cho cậu bé.
Một cái nhìn nhanh dường như đã cho anh biết mọi chuyện đã ổn. “Cảm ơn ông và cầu mong ông luôn đạt được những điều tốt đẹp nhất,” thằng bé với vẻ đầy lòng biết ơn cất tiếng.
Quá kinh ngạc bởi những lời của thằng bé, người đàn ông nhìn chằm chằm thằng bé đẩy thằng anh trai bị gắn chặt vào chiếc xe lăn trên vỉa hè về nhà. Anh bước những bước nặng nề và chậm chạp về phía chiếc xe của mình. Tổn thất cho chiếc xe có thể nhìn thấy được, nhưng anh không bao giờ quan tâm chuyện đi sửa chỗ bị móp trên cánh cửa xe. Anh để vết lõm đó để nó nhắc nhở anh rằng: đừng bao giờ đi qua cuộc đời quá nhanh đến nỗi người khác phải ném gạch vào bạn để bạn chú ý đến họ.
***Đừng đi qua cuộc sống nhanh quá đến nỗi bạn quên là mình đang ở đâu và sẽ đi đâu. Cuộc đời không phải là cuộc đua nhưng là một hành trình với từng bước đi đầy hương hoa để đi đến đích…

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2013

Mẹ dạy con tự lớn thành người...

"Mẹ có thể không ở cạnh con, ngay cả khi con đau đớn và thất vọng nhất. Nhưng đến bây giờ, khi nhìn lại tất cả mọi điều đã qua, con nhận ra rằng mẹ yêu con nhiều lắm, vì thế mẹ dạy con cách tự mình khôn lớn và trưởng thành."
Mười tuổi, con đòi mặc áo mới nhưng mẹ lại bảo đến nhập học mẹ sẽ cho mặc. Con lôi chiếc áo cũ ra cố tình cắt một vết rách không thể vá trên chiếc áo trắng cũ.
Khi phát hiện ra, mẹ lẳng lặng cất chiếc áo mới vào cuối ngăn tủ rồi khóa cửa tủ. Thế là ngày nhập học ngày con đến lớp với chiếc áo đã ngả màu vàng úa. Tan học, con lại phải thay ra để giặt, phơi nắng cho chóng khô ngày mai còn mặc tiếp. Từ đó, con không dám đòi hỏi gì nếu mẹ chưa đồng ý.
Buổi tối, mẹ nhắc con: “Ngày mai kiểm tra nên tranh thủ ôn bài, còn đi ngủ sớm”. Con vâng dạ, rồi mãi mê chát chít với mấy đứa bạn rỗi việc. Đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Gần sáng con mới dứt khỏi cái máy vi tính và lăn ra ngủ. Con không hẹn đồng hồ, vì nghĩ thế nào ngày mai mẹ cũng gọi dậy.
Khi thức giấc muộn, con quáng quàng chạy vội đến lớp. Mẹ đang thu bài kiểm tra. Hôm sau, mẹ trả bài, cột điểm một tiết của con với con một đỏ son. Con gục mặt xuống bàn, ấm ức khóc.
Con vào đại học, con và cha thuyết phục mẹ mua xe máy cho con nhưng mẹ không đồng ý. Tháng đầu tiên xa nhà, nhận tiền mẹ gửi con đem đi mua chiếc áo mới nên tháng ấy con hết tiền sớm hơn mọi khi, con viết thư cho mẹ. Con nghĩ chắc mẹ phải lo lắng lắm và sẽ vội vàng gửi tiền lên ngay cho con như chúng bạn con vẫn thường làm với mẹ chúng.
Nhưng không… con chỉ nhận được giấy gọi lấy tiền vào đầu tháng như mọi khi. Suốt một tuần, con phải ăn mì tôm thay cơm. Từ đấy, con biết cách chi tiêu một cách hợp lý.
Một hôm, con nhận được thư. Con tưởng tượng sẽ có biết bao lời yêu thương trìu mến. Nhưng không mẹ chỉ viết ngắn gọn những dòng thông báo cùng một câu hỏi được gạch chân cẩn thận: “Sao con không kiếm gì làm thêm? Sinh viên năm hai rồi còn gì!”. Con ngạc nhiên, nhà mình có phải khó khăn, thiếu thốn gì đâu?
Nhưng vì tự ái, con cũng theo chân lũ bạn long đong đến các trung tâm gia sư. Rồi khóc nức nở vì đóng tiền mà vẫn không có được việc làm thêm. Sau mấy lần con biết cách để không bị lừa nữa.
Những trưa nắng chang chang, đạp xe đi dạy, lưng áo ướt đẫm mồ hôi. Những buổi tối mưa nặng hạt, con co rúm đứng chờ xe buýt vẫn không nản. Tháng lương đầu tiên, sau khi mua quà gửi mẹ, con tự thưởng cho mình một chiếc áo. Đó không phải là chiếc áo con thích nhất nhưng con luôn giữ gìn một cách cẩn thận. Con quý nó gì đó là do công sức mình lao động để mua.
Suốt một thời gian dài, con nghĩ mẹ không hề yêu con. Mẹ nghiêm khắc, lạnh lùng và luôn đẩy con vào những hoàn cảnh khó khăn mà đáng lý con không phải chịu như thế.
Mẹ có thể không ở cạnh con, ngay cả khi con đau đớn và thất vọng nhất. Nhưng đến bây giờ, khi nhìn lại tất cả mọi điều đã qua, con nhận ra rằng mẹ yêu con nhiều lắm, vì thế mẹ dạy con cách tự mình khôn lớn và trưởng thành.

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

CẢM XÚC THẬT CỦA CON GÁI SAU KHI CHIA TAY


*****************

Sau chia tay con gái thường cười nhiều hơn!

Nhìn xinh hơn lúc đang yêu!

Tập trang điểm nhìn baby dễ thương!

....

Tăng cân nhìn bụ bẫm hơn!

Biết đùa trêu lại những người con trai tán tình họ . . . nhưng ko bao giờ nhận lời yêu!

Tung tăng dạo chơi cùng đám bạn!

. . . .Dường như con gái ko hề đau khổ khi chia tay tình yêu đó!

Nhưng sự thật. . . . . . . . . . .

Con gái cười nhiều vì họ đã khóc quá nhiều, nước mắt chảy ngược vào trái tim họ!

Những lớp phấn con gái đánh lên khuôn mặt mình để che giấu đi khuôn mặt nhợt nhạt, đôi mắt thâm quầng sau nhiều đêm ko ngủ vì nhớ ai!

Họ bụ bẫm vì họ ko bướng bỉnh ko làm theo những lời dặn "em ăn nhiều đi nhìn em ốm lắm", họ lẳng lặng làm theo những lời dặn dò ấy dù lời nói chỉ là trong quá khứ!

Họ trêu lại những con trai ấy vì họ cần những người bạn và họ ko muốn bị cô độc hơn nữa trong cuộc sống của mình! Những lúc ấy họ yếu đuối lắm! Và dù cho có mạnh mẽ đến đâu thì con gái vẫn cần một bờ vai để dựa vào!

CẢM XÚC THẬT CỦA CON TRAI SAU KHI CHIA TAY (Dành cho những người con trai yêu thật lòng!)

- Alxon - 

(Không biết mình có hiểu đúng về con trai không nữa...)

*****************
Sau khi chia tay
Con trai thường lao đầu vào công việc
Buổi tối đi chơi nhiều hơn, tụ tập bạn bè nhiều hơn
Quen biết, tán tỉnh nhiều cô gái khác hơn
Quan tâm đến vẻ bề ngoài hơn
Tỏ ra ga lăng hơn vui vẻ hơn.
….
Nhưng sự thật …
Con trai lao đầu vào công việc để không có thời gian ngồi nghĩ về con gái nữa.
Những buổi tối vui vẻ bên bạn bè, với rượu với bia và những người con gái khác sẽ giúp giữ chân con trai không bước trên con đường quen thuộc đến nhà con gái…
Những cuộc chat chit, điện thoại, những tin nhắn hàng đêm với những người con gái mới giúp con trai không bấm một số máy mà có thể không còn lưu trong danh bạ điện thoại nữa, nhưng danh bạ trái tim thì lại không thể xóa được.
Con trai gặp gỡ, kết bạn với những người con gái khác chỉ để xua đi cảm giác cô đơn khi không có con gái bên cạnh, họ chỉ muốn tìm kiếm một người ngồi bên họ, lắng nghe họ như con gái vẫn thường làm.
Con trai nhìn đẹp trai hơn, ga lăng hơn, vui vẻ để che đi những giọt nước mắt đang chảy ngược vào tim, che đi cái vẻ ngoài tiều tụy khi ở nhà vì không có con gái chăm sóc, nhắc nhở.
….
Nhưng rồi …
Sau những giờ làm việc vất vả, những lúc bế tắc trong công việc, con trai cảm thấy mệt mỏi, họ dừng lại, lạc vào một miền ký ức xa xôi, nơi có con gái, hang ngày vẫn làm phiền họ với đủ các câu hỏi thật phiền phức “đang làm gì đấy”, “đã ăn cơm chưa?”, “hôm nay làm việc có vất vả không?”,…những câu hỏi mà thường ngày họ thấy thật phiền phức và nhàm chán… Bất chợt, con trai nhớ con gái, con trai them được con gái quan tâm..
Sau những buổi tối vui vẻ bên bạn bè, trở về nhà, cảm giác cô đơn lại ùa về. Càng đi chơi nhiều, con trai càng cảm thấy cô đơn, càng nhớ con gái nhiều hơn vì trong những cuộc vui ấy, không có con gái cạnh bên nhắc nhở “uống ít thôi”, “đi về từ từ thôi”…
Sau những cuộc chat chit, điện thoại, nhắn tin, con trai bất chợt  bấm một số máy lạ, chần chừ, rồi lại tắt đi, soạn cái tin nhắn đại loại “anh nhớ em”, “mình quay lại em nhé”, “anh tán em lại từ đầu nhé”…, chần chừ, rồi lại xóa đi.
Sau mỗi cuộc đi chơi với người con gái khác trở về, con trai thấy nhớ da diết, nhớ con gái, nhờ người luôn cười, lắng nghe và đưa ra những góp ý mà hầu hết con trai chả thích nghe. Càng nói chuyện với những người con gái khác, con trai càng thấy không hợp và con trai lại nhớ con gái nhiều hơn…
Thời gian trôi đi, con trai chẳng còn vẻ đẹp trai, ga lăng nữa, con trai lại quay trở lại là chính mình, có chút gì đó lôi thôi, có chút gì đó mệt mỏi, có chút buồn… vì con trai thực sự mệt mỏi rồi, con trai không còn muốn che dấu nữa.
Và…
Sau những cuộc vui, trong hơi men
Đôi khi
Bước chân con trai lạc đường
Nó dẫn con trai đến một nơi
Tưởng như con trai sẽ chẳng bao giờ đến nữa
Con trai đang đứng trước cổng nhà con gái…

Hình ảnh cảm động về người cha

Mỗi người đều lưu giữ trong tim hình ảnh một người cha. Hình ảnh thứ 7, thứ 8, thứ 7 tỉ xin dành cho bạn, cho những ai được may mắn sinh ra trên Trái Đất này.


1. Có một người cha giữ hai cuốn nhật ký viết về con gái. Trong đó có một cuốn anh viết khi con đang còn trong bụng mẹ. Chín tháng mười ngày trải dài trong 100 trang viết khắc khoải mong chờ đứa con đầu lòng.
2. Có một người cha giữ một kỷ vật trong hộp đồ nữ trang gia bảo. Đó là một miếng kẽm hình tròn có đục lỗ đeo dây. Trên cả hai mặt đều ghi chữ số 34. Ít ai biết vật này có giá trị gì mà anh sợ mất nó hơn bất cứ món nữ trang quý giá nào.
Những ngày đầu con gái chào đời là những ngày anh phấp phỏng “lẻn” vào phòng sơ sinh mỗi ngày chục bận, để âu lo dòm vào đứa bé mỏng mảnh đang nằm trong lồng kính và chưa chịu mở mắt. Đứa bé mang số 34. Và những lần cô hộ lý đưa con anh đi tắm là một lần anh mong ngóng hồi hộp nhìn con số 34 để biết chắc rằng con anh không bị “lạc”. Ngày đón con từ bệnh viện về, khi thay áo cho con gái, anh mừng rú lên khi thấy người ta bỏ quên “vật báu” 34 vẫn còn đeo ở cánh tay con. Anh biết đó sẽ là vật quí còn theo anh mãi mãi.
3. Có một người cha khắc những vết khắc lên cột, vạch những vạch vôi lên tường để đo con gái lớn dần trong niềm vui và nỗi lo. Những vết khắc, vạch vôi là những bức tranh nhân bản đẹp tuyệt vời trong bất cứ ngôi nhà nào.
4. Có một người cha cứ trồng thêm một cây khi con thêm một tuổi. Và vườn cây cho con gái cứ nhiều lên trong hạnh phúc đớn đau của người cha khi nghĩ về cái ngày con lên xe hoa về nhà người khác.
5. Tất cả những việc tưởng chừng như “ngớ ngẩn” của người cha dành cho con, để làm gì?
Để một ngày kia con về cùng hạnh phúc.
Ba đôi lúc nhìn quanh cho đỡ nhớ nhà mình…
Đó là câu thơ của một nhà thơ, anh đã giải thích hộ cho mọi người cha yêu con gái. Rằng đối với cha, con gái có ý nghĩa thân thiết ngự trị vào tất cả là gia đình, là ngôi nhà. Đến mức nếu không còn có con trong ngôi nhà này thì có nghĩa là ngôi nhà cũng không còn, đã xa lạ như nhà của người khác mất rồi.
May mắn sao những kỷ vật kia, những vạch vôi, vết khắc kia, “vườn cây – con gái” kia là hiện thân của con qua năm tháng, vẫn còn ở lại. Và thế là cha nhìn quanh, nhìn lên những “hiện thân” ấy để gặp lại một chút nhà mình, cho đỡ nhớ nhà mình.
6. Một ngày nọ vào bệnh viện, thấy một cô bạn gái đang đút cháo cho bố ăn, tôi chợt thấy thảng thốt với câu nói của nhà thơ Thanh Tịnh “Bố cho con ăn, con cười, bố cười. Con cho bố ăn, bố khóc, con khóc”. Mới thấy vòng đời ngắn ngủi làm sao!
Mỗi người đều lưu giữ trong tim hình ảnh một người cha. Hình ảnh thứ 7, thứ 8, thứ 7 tỉ xin dành cho bạn, cho những ai được may mắn sinh ra trên Trái Đất này.